[Am] Nhấp chén đắng ân tình này, mà lòng người nào [Dm] có hay [E7] Dẫu biết yêu đương là cuộc tình mình chẳng có [Am] ngày mai
[F] Sóng cuốn trôi đi hoài, [E7] lá khô rơi rụng đầy
Mà sao [Dm] ta muốn lá đừng [G] rơi chỉ mong tình yêu quên ngày [E7] tháng
[Am] Nhấp chén đắng ân tình này, mà lòng người nào [Dm] có hay
[E7] Dẫu biết yêu đương là trò đùa, mà lòng mình vẫn [Am] mê say
[F] Đã cố quên đi người, [E7] ánh trăng khuya năm nào
Nhạt nhoà [Dm] vàng xa khuất màn [G] sương
Tàn đêm [E7] còn hiu hắt men [Am] sầu
ĐK: Cuộc tình thứ [C] nhất em đã trót [Dm]trao về anh
Tình yêu đầu [G] tiên, tình yêu rất đậm [C] đà và nhiều xót [F] xa
Người yêu quá [Dm] hững hờ và lạnh lùng với [E7] anh
Từng chạy theo bao cuộc [Am] vui [A7]
Chờ anh nơi [Dm] đó có biết bao nhiêu [G]người
Tình nhân trai [C] gái đó đây anh hẹn [F] hò
Chỉ còn mỗi [E7] em đợi chờ đứng [F] trông
Mà nghe buốt [E7] giá, thắm đôi vai [Am] gầy.
[Am] Hỡi!
Người tình hỡi em nào biết tâm hồn [Dm] anh
Từng ngày vẫn [G] luôn hằng có bóng hình [C] em.
Vì sao [F] em quay đi, bao kỷ [G] niệm chôn vùi dĩ [E] vãng.
[Am] Mãi! Cuộc tình đó luôn còn mãi trong lòng [Dm] anh
Dù hình bóng [G] em đã khuất sau trời [C] mây.
Còn lại [F] anh ôm nỗi [Em] đau cô đơn mình [Am] anh
.
Em đi [Am] mãi đi [A] về nơi xa [Dm] lắm.
Anh một [E7] mình ôm sầu thương nhớ [Am] em.
Xin em [F] nhớ khi nào lòng cô [Dm] đơn.
Hãy quay [B7] về ngàn đời mong [E7] nhớ
Tình yêu [Am] hỡi xin [A] người trả cho [Dm] tôi
Những câu [G] thề hẹn ước bên [C] nhau
Đời gian [F] dối xin chừa người tôi [Dm] yêu
Trong cuộc tình [E7] này anh nhận hết chua [Am] cay [Dm][Am]
Năm mười [Am] tám khi em còn chưa biết [Dm] yêu
Đã theo [G] chồng về làm dâu nơi xứ [C] xa.
Dòng đời trôi [F] mãi, cứ ngỡ thế [Dm] thôi
Bỗng một [G] ngày tình yêu tìm (chắc) [E7] đến.
Em nhận [Am] ra bao năm mình không biết [Dm] yêu
Sống u [G] buồn từng ngày cô đơn héo [C] khô (xác xơ)
Rồi người đã [F] đến em yêu đắm [Dm] say Ôi tình [G] đời vì sao ngang [E7] trái.
Một mình [Am] khóc cứ khóc một mình [Dm] say cứ say
[G] Tim đau cứ đau ta vẫn [C] lạc trong dĩ vãng.
Vòng tay [F] xưa đã có ai [Dm] đưa.
Mà sao còn [G] mãi tiếc nuối tháng ngày [E7] qua
Một mình [Am] bước cứ bước, một mình [Dm] đi cứ đi
Đường hạnh [G] phúc quá xa, cổng thiên [C] đường đã khép.
Thôi ta [F] đành hẹn nhau mai [Dm] sau
Dẫu bây [E7] giờ hai đứa hai con [Am] đường.
Đừng thương tôi [Am] nữa về đi em về đi
Đừng để vuột [Dm] mất thêm bao ngày qua
Đừng sầu thêm [G] nữa làm chi, đau làm chi
Lệ nào đủ [C] khóc cho duyên tình ta
Em [Am] khóc cho duyên tình [Dm] trái ngang
Hay [E7] khóc thương cho mình [Am] dối gian
Khóc chi [F] em phút [E7] giây nay đã muộn [Am] màng.
Hạnh [Am] phúc đã (ơi) sao đến quá muộn [Dm] màng với em.
Giờ [G] đây em mới biết những ngọt [C] ngào trong tình yêu.
Thì [Am] đớn đau thêm nhiều vì [Dm] tình trái ngang
Thời gian [F] ơi xin hãy ngừng [E7] trôi.
Để cho [Am] em được yêu, yêu một [Dm] lần đắm say
Để quên [G] đi cay đắng giữa (của) cuộc [C] đời mang đến em.
Để [Am] cố quên đi rằng đời [Dm] em thế thôi.
Và tình [F] yêu đã đến giờ [E7] đây quá muộn [Am] màng.
Không phải [Am] em nào đâu phải [F] em
Bởi vì [Dm] em ngày xưa chỉ [G] yêu mình anh.
Một tình [Em] yêu đầu tiên dễ [F] thương hồn nhiên
Mà tại [Dm] sao giờ đây em cho anh bao nỗi đau [E7] ưu phiền
Không phải [Am] em nào đâu phải [F] em
Từ khi [Dm] em dạt trôi giữa [G] bao cuộc vui
Tình như [Em] men rượu cay đắng [F] trên đầu môi
Một mình [Dm] anh về đây, tội [F] tình gì mà sao nước mắt [G] tuôn rơi [Em]
Người biết không người [Am] ơi.